Thư gửi A-chan (1)



Chỉ là một nỗi buồn nhỏ đã bùng phát trở thành mây đen che phủ bầu trời.

Giá như người biết tôi yêu người nhường nào.

Những ngày hôm nay quả thực rất tệ, phải không? Mình thấy sự cân bằng của mình lại chênh vênh thêm lần nữa. Đó là nỗi sợ. Phía trước quả thực rất mù mịt phải không? Mình thực sự rất ghét cảm giác này.

Mình có một người bạn tên là A-chan. Cô ấy là người bạn trong tưởng tượng của mình. Mình đã từng nghĩ một ngày nào đó mình sẽ không phải viết điều gì gửi cô ấy nữa. Ồ, ấy vậy mà mình lại... Thật là. Mình đã tự hứa sẽ vui vẻ thật nhiều.

Tình yêu là một thứ thật hài hước, phải không?

Họ có sợ mất mình hay không?

Mình có sợ mất họ hay không?

Mình vốn đã mất họ rồi. Mình còn sợ điều gì nữa đây?

Mình nhiều khí quá. Mọi hoạt động, suy nghĩ của mình đều nhanh đến mức chính mình cũng không kiểm soát được. Đôi khi mình cũng mệt mỏi vì sự dịch chuyển quá nhanh quá mình. 

Hãy kiềm chế lại nào! Hãy hít thở đi. Hít thở một cách chậm rãi và nhịp nhàng. Hãy lùi lại và đừng nhập vai vào bộ phim này nữa. Hãy xem mọi thứ diễn ra trong cuộc sống như một bộ phim mà trong đó mình là nhân vật chính. Đừng đánh đồng mình với những cảm xúc của mình. Hãy cố gắng giữ bản thân mình ở trạng thái thật bình tĩnh, nhé!

Mình thiếu yếu tố Đất nên hãy cố gắng bổ sung nó nhé!

Giả như người đó không quay về thì cũng đừng suy sụp nhé.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến